Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

THƠ


 

 

75. VAN EM ...

Van em đừng gõ cửa trái tim anh
Để tình xưa ngủ vùi trong quên lãng
Đã từ lâu thuyền tình anh mắc cạn
Nơi bến đời tan vỡ từ lâu…
Van em đừng gõ cửa trái tim anh
Cho tình anh lạc vào hoang tưởng
Trong vườn mơ cõi lòng sung sướng
Vấp bẩy đời hư-thực bâng khuâng…
Van em đừng gõ cửa trái tim anh
Rồi vụt bay như dơi già vờn muỗi
Cho tình anh giật mình trong hờn tủi
Giữa cuộc đời thực thực mơ mơ…..

 

74. THẾ GIỚI ẢO


Ta vẫn biết tình yêu trên giới ảo
Sẽ như mơ không có thật trên đời
Yêu mến giận hờn thương nhớ thoáng mù khơi
Như sương khói khó nặn hình ân ái
Nhưng không thể ! Thiếu nhau đời trống trải
Chân bước lạnh lùng đêm vắng biết cùng ai
Giữa cuộc đời lăn lóc những chông gai
Em có hiểu vắng em đời ta sẽ
Như đêm đen thiếu tiếng Vạc đi về
Như hoa nhài thiếu gió thổi vu vơ
Như biển khơi thiếu cánh buồm thấp thoáng…

73. THẦY TÔI

Có những chiều như thế ...
Lặng nhìn tách cà phê
Rỏ từng lời than thở
Hóa vần thơ êm đềm.
Có những chiều như thế
Lặng nhìn chuyến đò trôi
Khua mái chèo chở nặng
Đưa người sang sông đời.
Có những chiều như thế
Lặng lẽ dâng cho đời
Từng nốt trầm bài giảng
Nâng tâm hồn xa khơi.
Có những chiều như thế
Mưa bụi nhoà bay bay
Quê hương !
Đời ...!
Khát vọng !
Cho tình yêu vơi đầy.
Có những chiều như thế
Thầy lặng lẽ hiến dâng
Cả mái đầu điểm bạc
Cho mầm xanh cuộc đời ...
Kim Sơn 29/10/2003

72.
Có những buổi bình minh
Thầy bắt đầu bài giảng
Con chin non trên vòm me thôi hát
Ánh mặt trời nhòm khe cửa ghé thăm.

Rồi bao buổi bình minh
Thầy đưa chúng con đến chân trời sáng rực
Màu hào hùng chân lý
Cả dân tộc ngàn năm...

Rồi biết mấy thu qua
Lá xanh mầm chớm nụ
Từ những đêm không ngủ
Hương hoa đời bay xa.

Rồi biết mấy thu qua
Thầy  đưa chúng con trở về với cội nguồn dân tộc
Để thêm yêu quê hương
yêu đất nước mình
qua từng trang sách gấp
Lời tự cường khơi dậy sức dựng xây.

Tồi biết mấy thu qua
Cha mặc cho con chiếc áo màu dòng tộc
Mẹ mặc cho con chiếc áo màu cuộc sống
Thầy mặc cho con chiếc áo làm người...
                           ( Kim Sơn 2/11/2003 )


71. GIAO MÙA
Sắc phượng buồn nhuộm chưa dày vệ cỏ
Thoáng hơi may đã xao xác lá vàng
Đắp lưng trời nếp chăn màu lãng đãng
Để áo dài nơi cuối nẻo tung tăng...


70. ÔM
Đêm ôm quả đất cuối ngày
Mưa ôm nỗi nhớ hao gầy tháng năm
Nông dân ôm những nong tằm
Đời ôm vật vã nghìn năm vẫn còn...

69. ĐÊM 
Đêm
Ôm thị tứ
mưa phùn
Đời
Ôm nghiệp chướng
mịt mùn lối đi
Nàng
Ôm chếch choáng
men say
Anh
ôm trống vắng
tháng ngày
đợi trông./.

(Kim Sơn 24/08/2011 )


68. ĐÊM TRỞ GIẤC

Đêm trở giấc nghe lòng ai thổn thức
Gió bâng khuâng mang hình bóng quê nhà
Trăng chếch choáng men tình mùa thu cũ
Lá ngậm ngùi xao xác tiễn chân qua.

Đêm ngọt ngào cho thoảng nhớ bao la
Ánh sao khuya có về nơi hò hẹn
Bến hẹn hò cuối đê làng bẻn lẽn
Con đò hồng tiếc nuối một dòng sông.

Gió thẩn thờ lạc bước giữa miền trông
Cho mênh mông vọng giọt buồn tìm bạn
Giữa lưng trời tương tư về lãng đãng
Để khạo khờ khao khát những ngày xa.

Trăng cuối thềm chua chát bản tình ca
Thuở ngày xưa hai mái đầu hòa nhịp
Đêm nguyện cầu hình lều tranh vách líp
Những chương đời hạnh phúc vẫn bao la.

Lá xa cành phờ phạt tiễn đưa nhau
Con đường xưa vắng em thành hoen úa
Gốc me già nơi hẹn hò mỗi bữa
Buổi tan trường, nghe cõi nhớ đầy vơi …

 

 

67.  Ngày 23 tháng 09 năm 2011

Đứng ở trời quê rơi giữa vùng kỷ niệm
Thuở ấu thơ nghe dư vị ngọt ngào
Ta bỗng lớn trên vai mòn gánh mẹ
Nỗi bạc đầu toan tính của đời cha.

Giữa đổi thay sắc áo hồng quê cũ
Hình ảnh yêu thương nơi quá khứ hiện về
Những cánh đồng chắc chiu mẹ cấy
Mùi khói thơm mùa gặt đợi chờ.

Đây cầu tre thước tha tà áo mới
Tiếng cười ai xen giấc mộng học trò
Ôi cái thuở tảo tần nuôi hạnh phúc
Bắt tép nuôi cò (*) giờ hóa sáo sang sông.

Về lại thăm quê giữa bộn bề suy nghĩ
Được, mất, vui, buồn, quá khứ, tương lai
Ôi thời gian những điều ta không thể…
Nhưng mãi trong tim ngày ấy ngọt ngào .
--------------
(*)Câu ca dao:
"uổng công bắt tép nuôi cò
Cò khôn cò lớn cò giò lên cây"

 

66. NỘI ƠI CON SẼ VỀ....


Khi nghỉ hè cháu ạ, ghé về thăm
Nội tiễn con đã sụt sùi như thế
Tôi bước qua sông nghe tiếng đời quạnh quẽ
Ngoái lại nhìn lần nữa dấu vết tuổi thơ trôi
Em khuẩy cười đưa tiễn chớp hàng mi
Đôi mắt long lanh nghiêng che vành nón lá
Nỗi nhớ, tình yêu, chia ly… giờ giục giã
Em cúi đầu đi… đi mạnh giỏi nghe anh…

Chiều nhạt dần bóng nội hoá mong manh
Giữa bến thời gian và dòng đời cuộn chảy
Tôi thương nội
Tôi nhớ quê
Và bóng hình em
Đã bao đêm lăn tròn
bên ngọn đèn bốc cháy
năm tháng gầy mòn nỗi nhớ lại dày thêm
Mai con về Thăm nội nhé Nội ơi
Thăm lại hàng tre
Với dáng nội còng nắng sương tần tảo
Gôm góp ngọt ngào nuôi giấc mộng đời con….
Con sẽ về cùng nội mỗi sớm mai
Đi xúc tôm đồng về nấu chua cùng khế ngọt
Và đêm trăng được nằm nghe nội hát
Những điệu hò câu lí khúc giao duyên
Cùng giận đời với những cảnh truân chuyên
Của Thuý Kiều, Nguyệt Nga và nàng tiên trong cổ tích
Để thêm dày kiến thức vở đời con
Mai con về thăm nội, nội ơi !
Thăm lại dòng sông đã một thời
In dấu tuổi thơ thời vụng dại
          trốn tìm, đuổi bắt, nhảy ô, chuông ....
                         con sẽ về tìm lại những kỷ niệm dễ thương
                                         cùng thi nhau khi diều gặp gió.
Rồi lớn lên hẹn hò, trao nhau nhẫn cỏ
Em khẽ cười sao giống bản tình ca

Mai con về thăm nội, nội ơi
Tìm lại chính con nửa cuộc đời
Có lẽ đêm nay không ngủ được
Ngắm nhìn non nước vọng lời ru….!
30.04.2001

65. CHỖ NGỒI CỦA BẠN
Hôm nay bạn trống chỗ ngồi
Bỗng dưng thấy dạ bồi hồi thân thương
Lẽ vì bạn giận mình ương
Bâng khuâng giọt nắng tan trường sang thăm./

64. TẶNG BẠN
Tặng bạn mảnh giấy ngăn bàn
Tặng bạn cả dãy hành lan mỗi giờ
Tặng bạn cả một trời thơ
Tặng bạn cả một trời mơ học trò.

63. GIEO CHỮ RUỘNG THẦY
Từng trang ngang dọc đường đi
Cày lên tìm chữ nơi này bạn ơi
Cơm lưng nước uống cuộc đời
Trồng bao cây nụ bời xanh
Trông theo từng giọt ngọt lành
Thầy gieo từng chữ đời thành yêu thương./.

62. TRĂN TRỞ MÙA THI
Có lẽ mùa thi gõ cửa
Nên lòng chợt thấy bâng khuâng
Sách thơm mỏng dần cấp học
Vở dày kiến thức mông mênh
Có lẽ mùa thi gõ cửa
Phấn bay bụi trắng tóc thầy
Dáng cô hao gầy mỗi tiết
Cho ngày mình lớn khôn thêm.

Có lẽ mùa thi gõ cửa
Tạc ngang ánh mắt ngọt ngào
Mẹ mong điểm mười con đạt
Dâng đầy hạnh phúc đời cha./.

61. NĂM HỌC CUỐI CẤP
Năm nay năm học cuối rồi
Thấy thương nhau lắm bồi hồi bâng khuâng
Có khi ánh mắt ngập ngùng
Gửi bao suy nghĩ trao từng niềm tin
Nhiều khi nghĩ lại giận mình
Giận hờn vô cớ- lung linh nỗi buồn
Có lần bảo: nghỉ chơi luôn
có lần dùng thước chia luồng lối đi
Bây giờ...sắp đến mùa thi
Chẳng bao lâu nữa...giận gì bạn ơi !
Mênh mông phía trước biển đời
Biết ta cùng chuyến ? Một thời còn đâu...!?
Học sinh thương lớp mến thầy
Ta cùng nuôi giấc mộng đầy yêu thương
Ngày mai rời cánh cổng trường
Tim luôn mang nặng tình thương lớp mình.


60. LANG THANG
Nhìn em buốt cả miền thương
Bàn chân buốt cả dặm trường tương lai
Đêm nghe tim buốt canh dài
Hỏi đời có buốt lòng ai sinh thành ?

59. MỘT KIẾP CHƠ VƠ
Lặng người vào những đám đông
Tìm lòng nhân ái, nghẹn dòng mưu sinh
Đêm mơ đắp tấm chăn tình
Thèm kêu bố mẹ, giật mình….  Chơ vơ …!

58. TRƯỚC MẮT TÔI
Anh thèm thuồng một ánh mắt thân quen
Cảm thông cuộc đời anh đã bao ngày vật vã
Một bàn tay bé xíu đã làm nên chuyện lạ
Cháu mời ông …..!

57. CÁNH CÒ CHIỀU NAY
Mưa xuân ướt nổi nhớ nhà
Tưới vùng kỷ niệm ngày ta hẹn hò
Ngày xưa “ai ngắt cộng ngò”
Buộc vào cõi mộng để cánh cò bâng khuâng ?

 

56. KHAI PHÍM MÙA XUÂN


Tân niên hạnh phúc khán hoa khai
Kính chúc nhân gian vạn lộc tài
Xuân vui năm mới, bình an đến
Phú quý vinh huê, tất những ai….
   

55. DẤU CHẤM LỬNG CUỘC ĐỜI...


Đêm lạc vào cõi nhớ em ơi
Bước chông chênh một thời thôi đã khuất
Lửa thời gian nung tình yêu rạo rực
Môi ngập ngùng buông ý đã rêu phong
Bên khung trời trống vắng giữa mênh mông
Ánh sao khuya soi đời ai hẹp lại
Áng mây trôi đưa niềm đau chạy mãi 
Rụng xuống cuộc đời dấu chấm lửng bâng khuâng./.
Quy Nhơn, ngày 20.10.1999
   

54. NGHE KHÚC DÂN CA


Khát lòng uống khúc dân ca
Chiều nay em rót, đậm đà làm sao
Bên tai nghe chuốc ngọt ngào
“Dạ quang” “chén ngọc” “bồ đào” trên tay
Men tình “chưa cạn đã say”
“Người ơi ở lại” đêm nay gọi là
Mấy lần “quán dốc cây đa”
Liền anh ghé bước cho ta “mời trầu”
“Thương nhau” ta “lý qua cầu”
“Trông đình ngã nón” gửi sầu theo anh
Thưa rằng: Em sẽ cùng anh
Nấu dâng bác mẹ chén “canh nước dừa”
Anh ơi “bánh ít” xứ dừa
“Đường dài” ta đã nắng mưa ngại gì
Đợi ngày tiếng “trống vinh qui”
“Ngựa ô anh khớp” thiếp đi cùng chàng ./.
Quy Nhơn ngày 31.07.2001   

Link cố định  53. ĐÊM CHIA TAY
Mai xa rồi buồn lắm phải không em ?!
Đêm hoang vắng gối đầu lên nỗi nhớ
Trăng suy tư lá vàng rơi trăn trở
Giấc mơ về trằn trọc giữa bâng khuâng.
.
Xa nhau rồi kỷ niệm lớn mênh mông
Hồn quặn thắt khi chiều về trống trải
Khoảng trời xưa bây giờ thành xa mãi
Em tạc vào cõi nhớ của riêng anh
.
Em đi rồi biển vắng cánh buồm xanh
Bóng Hải Âu chao nghiêng bờ bẻn lẻn
Nơi em về con đò thơ lạc bến
Cánh cò chiều đơn độc giữa bâng khuâng
.
Ta xa rồi ! Em nhé gửi mai sau
Dù thời gian có nhuộm màu đổi sắc
Ta xa nhau để thử lòng cõi nhớ
Cho cuộc đời đẹp mãi đến mai sau !
Quy Nhơn, ngày 20.06.1997

52. VỠ GIẤC

Lạnh lùng ôm gối bâng khuâng
Vo tròn nỗi nhớ giữa vùng quạnh hiu
Tim nghe lạnh buốt muôn điều
Đêm nghe rạo rực bao nhiêu bóng hồng ./.
  

51. VIẾT TRONG GIỜ GIẢI LAO

Lâu rồi công việc đè thơ
Nửa đêm thao thức tứ chờ ý rơi
Ngọt ngào rụng giữa chơi vơi
Hoa chưa chớm nhị nắng đời héo cây
Ầm vang công việc từ mây
Tuôn thêm vất vả đọng đầy suy tư …    

50. MƯA ĐÊM
Mưa rơi ướt sợi tơ lòng
Đứt con diều mộng, vỡ bong giấc đời
Rượu suông cạn chén tình khơi
Ngập tràn mong nhớ, đắng lời tri ân./.

49. NỬA ĐÊM
Nửa đêm gió lùa qua cõi nhớ
Chạm vỡ miền thương rụng trái sầu
Khắc khoải nỗi niềm trong khoảng mỏng
Dại khờ năm tháng giữa vùng đau./.

48. NGHE TIẾNG CHIM ĐÊM
Đón cơn gió lạ buốt trời thương
Lã chã vườn thơ nhịp điệu buồn
Tiếng gọi khát lòng trong khoảng vắng
Giật mình chim gọi lạc bầy thương ./.

47. NGÀY MAI
Có lẽ ta về với sông ta
Tắm mát tuổi thơ lúc về già
Cuộc sống muôn màu giăng kín bẩy
Ta lại về !
Nghe nặng tình cha …!
   

46. VỀ QUÊ LẠI NGHE NHỮNG PHÚT XAO LÒNG


Em kéo tôi về miền ký ức xa xưa
Nơi có bờ đê, ruộng dâu, cầu tre và cả những chiều kỷ niệm
Nơi mối tình đầu nảy sinh để giờ hoang tím
Dòng cảm xúc nghẹn ngào theo cơn gió thoảng bay xa.
Em kéo tôi về giữa miền nhớ vọng bao la
Nơi có tiếng ve sầu, cành phượng vỹ đầu mùa nhuộm cháy
Ngày em mười bảy
Nụ hôn đầu đời môi mấp máy trao tôi.
Em kéo tôi về giữa giấc mộng chơi vơi
Ngày đầu tháng tư em hẹn hò ao ước
Ngôi lều tranh hai trái tim vàng ấp yêu sau trước
Rồi cánh thiệp hồng em báo sắp vu quy.
Em kéo tôi về giữa lúc ướt bờ mi
Vẫn tiếng nấc, dáng hình xưa và bờ vai quen thuộc
Nghe tiếng lòng thổn thức
Tim mình vụn vỡ, nghẹn ngào hơi thở đếm thời gian.
Em kéo tôi vào giữa biển khát mênh mang
Đọc tôi nghe bài thơ Tình Già của Phan Khôi ao ước
Trên dọc triền đê cỏ vùng vằn xanh mượt
Những phút xao lòng như Thuận Hữu trong tôi.
   

45. NHẮN NHỦ

Bạn ơi ! 
Lâu quá không về
Thăm 
Quê hương cũ
Thăm bờ dâu xưa
Thăm hàng nước mía
Ban trưa
Thăm 
Ai lỡ chuyến 
Đò đưa cuộc tình
Thăm ai
Nơi có bóng mình
Thăm bao kỷ niệm ! 
Thăm mình, 
Mình ơi !
   
Link cố định 
44. NGHE TIN
Giật mình 
buông máy 
gọi 
alo…!
Tiếng nấc 
Đầu dây
Vẳng tiếng hồ
Ngoại đã đi rồi
Con về gấp...!
Nghẹn lòng
Xao xác
Giữa hư vô …!

43. NGOẠI ƠI !
Con chưa kịp về ngoại đã đi xa
Vội vàng chi đã đến với ông bà
Ngoại bảo con về chưa thỏa nhớ 
Giờ trời u ám cảnh tang ma ?!

42. KHÓC NGOẠI
Lòng trời rả rích những ưu tư
Ngọn đuốc thương ai khóc đỏ lừ
Nghẹn tiếng Nhị hồ lời đưa tiễn
Kiếp người ! Lã chã giữa miền hư…

41. TIỄN NGOẠI
Đêm chua chát đếm từng cơn mưa đổ
Tiễn ngoại đi con xơ xác cõi lòng
Trong hương khói nguyện cầu nơi chín suối
Mong ngoại ấm lòng nơi tiên cảnh phiêu diêu !
Kim Sơn tháng 8 Tân Mão

40. ĐÊM TRỞ GIẤC

Link cố định 
Đêm trở giấc nghe lòng ai thổn thức
Gió bâng khuâng mang hình bóng quê nhà
Trăng chếch choáng men tình mùa thu cũ
Lá ngậm ngùi xao xác tiễn chân qua.

Đêm ngọt ngào để thương nhớ bao la
Ánh sao khuya có về nơi hò hẹn
Bến đợi chờ cuối đê làng bẻn lẽn
Con đò hồng tiếc nuối một dòng sông.

Gió thẩn thờ lạc bước giữa miền trông
Để mênh mông vọng giọt buồn tìm bạn
Mang tương tư phủ lòng trời lãng đãng
Cho khạo khờ khao khát những ngày xa.

 

39. BỐ ƠI !...

Bố ơi em bé khóc !
Vì thằng Tý nhà bên
Không cho em bé mượn
Chiếc lồng đèn ông sao !

Bố ơi em nó khóc !
Con dỗ hoài không nghe
Bảo chơi cùng cuốn tập
Nhưng bé cứ khóc nhè.

Bố ơi con muốn khóc !
Chiều nay Tết Trung thu
Một năm con ao ước
Được trông chiếc đèn cù !

Bố ơi cả xóm mình
Tối nay vui lắm đấy
Có Rồng, Lân, Đại thánh
Bố con mình lên chơi !

Bố ơi nhà thằng Tý
Và cả xóm của mình
Bố mẹ đều làm ruộng
Vậy mà …được Trung thu !
                   ( Kim Sơn, Trung Thu – Tân Mão )
   

38. NGHE TIN CON ĐỖ BÁCH KHOA

Tin mừng con đỗ bách khoa
Buồn trong khoé mắt, ướt nhoà niềm vui
Mòn vai quang gánh cuộc đời
Gồng thêm nặng trĩu một đời quê hương .
Kim Sơn 20.7.2011
Tặng hoatim_diuem
   


37. MỘT ĐÊM

Một buồm
biển thấy cô đơn
Một mình
gặm mãi
nguồn cơn cứ đầy.
Một hoa
Xuân sắc đã chầy.
Một đêm...
Hạnh phúc
Đông đầy đời anh .




36.  EM ĐI
Én đi
Gửi lại mùa xuân
Phượng đi
Gửi lại sân trường áo bay
Mùa đi
Gửi lại đêm ngày
Em đi
Bỏ lại
Anh đầy nhớ thương.

 

 

35. GIAO MÙA

Sắc phượng buồn nhuộm chưa dày vệ cỏ
Thoáng hơi may đã xao xác lá vàng
Đắp lưng trời nếp chăn màu lãng đãng
Để áo dài nơi cuối nẻo tung tăng... 

34. CHIỀU

Link cố định 
Chiều
Lạc giữa trời thu
Trông
Nơi miền nhớ
Xa mù yêu thương
Chiều
Nghe nắng
Vấn vương
Cánh cò
Khuất nẻo
Cố hương đong đầy
Chiều
Tím nhớ lưng mây
Ôm yêu thương vỡ
Vun đầy tương tư
Chiều
Em
Lạc gữa đời anh
Giấc mơ hạnh phúc
Reo quanh
Đợi
Chờ !
( Kim Sơn )
   Email

33. NGÀY VỀ


Ngày về nhặt gió từ mây
Gôm yêu thương vỡ đong đầy ngổn ngang
Sưởi tim từ chút nắng vàng
Uống hương tình ái đêm tàn khước say./.
   

 

32. Người hành khất...

Anh đi tìm ai bên cuộc đời trần trụi
Lạc bước bơ vơ giữa thế thái nhân tình
Trong tấp nập ngược xuôi với dòng người hối hả
Anh cúi đầu cô bác rủ lòng thương....
Anh đi tìm ai giữa đêm dài hút bóng
Dưới những trận mưa giông, cơn tố lốc, bão bùng
Tấm áo rách lưng có làm anh ấm được ?!
Giữa hành trình đi tìm kiếm tình thương !?
Anh đi tìm ai bước ngắn dài xuôi ngược
Vơi nỗi bâng khuâng chia xớt của bao người
Xuân đã chớm những hoa vàng dọc lối
Vẫn một mình anh bước sang xuân !
  

31. Khát sông quê...

Nơi tôi sinh
dòng Thanh Hà thơ mộng
tắm mát một thời
những kỷ niệm yêu thương.
Khi tôi lớn
hóa mái chèo quạt sóng
xuôi ngược thuyền đời
nơi bến Đợi-Kim Sơn.
Và bao ngày
trên dòng sông tri thức
những chuyến đò chở nặng
nhiệt huyết ngọt ngào
cập bến tương lai.
Cho tôi gửi
chút tình yêu sâu thẳm
trái tim hồng
khao khát
tắm sông quê !
   

30. TỰ SỰ CÙNG TA


Ta
góp nhặt
tình người 
từ những gian nan
tròn trịa
rụng xuống cuộc đời
loang loáng những âu lo
ta vào đời
như người tham gia trò chơi
nơi đấu trường cuộc sống
rẽ bước 
sang thuyền 
bằng kinh nghiệm 
mưu
sinh

29. ĐÊM XA QUÊ

Đêm nghe gió lách qua khe cửa
Phủ dày lên nỗi nhớ quê cha
Choàng chiếc chăn trời vừa ráo nước
Thấy thương sao mẹ con nó ở nhà.
Trời se lạnh gió mùa buôn buốt
Chiếc áo phông thằng Tý chật rồi
Căn nhà nhỏ lấy chi đủ ấm
Sợ rét run khi gió đập vô hồi.
Đêm trở mình ngẫm lại xót xa
Ta xa xứ mưu sinh năm tháng.
Cây tình yêu nở hoa vô hạn
Thương vợ con sống cảnh cơ hàn.
   Email  

28. BÂNG QUƠ

Gió chiều ru khẽ bờ dâu
Bâng quơ nón lá về đâu…?! Bỏ thời….
Bãi sông, bến đợi vọng lời
Tỉ tê con bướm ru hời câu ca (*)
Lá trầu gió thổi bay xa
Thân cau nhuộm nắng trái ngà luyến thương
Ấu thơ ngày ấy chung đường…
Ngọt ngào tiếng nẫu đồng hương quê người
Khuôn trăng nặng nợ một lời
Bảo nhau rằng nửa cuộc đời ghép nên
Nong tằm kén sắp vàng phên
Giông đưa sấm nổ vang rền sông quê
Rộn ràng áo thắm đường đê
Bâng khuâng ta mãi đôi bờ cách xa
----
(*) Bướm vàng đậu trái mù u
Lấy chồng càng sơm lời ru càng buồn
   

27. NGÀY ẤY NGỌT NGÀO...


Trở lại quê lạc vườn kỷ niệm
Thuở ấu thơ dư vị ngọt ngào
Ta bỗng lớn từ lời ru của mẹ
Cảm bạc đầu vất vả đời cha.
Giữa đổi thay sắc áo quê nhà
Hình ảnh cũ cuộn dâng trổi dậy
Từ cánh đồng chắt chiu mẹ cấy
Mùa khói thơm gặt no ấm bao người…
Về thăm quê nghẹn chẳng nói lên lời 
Thơ cứ chảy giữa bộn bề suy nghĩ
Được, mất, buồn, vui, tương lai, quá khứ?
Thời gian trôi… ngày ấy vẫn ngọt ngào 
   

26. LỠ HẸN...

Link cố định 
Ngày tháng gầy mòn vắng cố nhân 
Bâng khuâng giấy bút chẳng nên vần
Buồn thương chim sáo sang sông mới 
Lỡ hẹn duyên đời lỗi tứ thơ !
Kim Sơn Giang

   

25. KẺ XA QUÊ
Đủng đỉnh quê nhà sướng tái tê
Hơn ai đôi bổn bị bơ phờ
Lạ nước ao chuông trời lạnh lẽo
Quen nhà sân ấm đất đê mê
Những trận thu phong rờn rợn sống
Một thời xuân sắc rã rời mê
Ngoảnh lại bóng câu đà một thưở
Giật mình bật khóc kẻ xa quê ....
   

24. Ở QUÊ - TỨ TUYỆT

Đứng giữa quê cha nghe ngọt ngào kỷ niệm
Thuở ngày xưa đã nhuộm tím nỗi buồn
Trên bến vắng chiếc cầu tre lẻ bóng
Áo trắng học trò ngày ấy gió thôi bay


23. BÀI THƠ VIẾT Ở BỆNH VIỆN


Đêm bệnh viện canh chừng em chuyển dạ
Thấy yêu hơn những phụ nữ quanh mình
Người ta ví khi sinh là ra trận
Hạnh phúc vuông tròn khúc hát khải hoàn ca.

Đêm bệnh viện nhìn vợ đang chuyển dạ
Quằn quại từng cơn để đón trẻ ra đời
Ôi thương lắm ! tuôn đôi dòng nước mắt
Đời mẹ đớn đau con vững bước chào đời.

Đêm bệnh viện nghe những dòng tâm sự
Chạy trong tim tha thiết ngọt ngào
Ta yêu vợ ! Thương các em, các chị
Thương những người mẹ đã sinh con.

Hai mươi tháng mười không biết nói gì hơn
Cảm ơn mẹ đã sinh thành nhân thế
Chúc chị em hạnh phúc bội phần
Chúc tất cả trọn đời luôn hạnh phúc !
   

22. XIN ĐỪNG...

Van em đừng gõ cửa trái tim anh
Để tình xưa ngủ vùi trong quên lãng
Đã từ lâu thuyền tình anh mắc cạn
Nơi bến đời tan vỡ từ lâu…

Van em đừng gõ cửa trái tim anh
Cho tình anh lạc vào hoang tưởng
Trong vườn mơ cõi lòng sung sướng
Vấp bẩy đời hư-thực bâng khuâng…

Van em đừng gõ cửa trái tim anh
Rồi vụt bay như dơi già vờn muỗi
Cho tình anh giật mình trong hờn tủi
Giữa cuộc đời thực thực mơ mơ…..


21. Hỏi Cô thợ gặt ! 

Nắng 
chiều 
đốt cháy tình anh.
gửi 
đến bên em 
chút ngọt lành.
lúa đã gặt xong ! 
còn gạo nấu ?!
năm 
tháng 
đợi chờ 
giã phần anh !!!
   

20. Nhớ Bạn !


Sông quê nhuộm nhớ một màu.
Tri âm nhuộm lấy nỗi đau bách tùng.
Lòng ta nhuộm nỗi ngại ngùng....
Sự đời mơ thực bập bùng tương lai

19. TRĂNG QUÊ

Trăng non
Trời Ân Nghiã
Trôi lạc lỏng giữa trời
Như tình đầu bỡ ngỡ
Nhìn sự đời trôi trôi.
Ánh trăng chiều Ân Nghiã
Như một ý tỏ tình
Ai mấy người hiểu được
Trăng cuối trời lặng thinh.
Trăng non 
Chiều Ân Nghiã
Mỏng sắc tựa lưỡi liềm
Cắt lòng trời chảy máu
Như một lời cầu hôn !
   

18. ÂN NGHĨA ...

Ân Nghĩa đấy 
một thời 
ta đã sống
Đã cùng em 
chia 
xớt 
những buồn vui
Cũng 
là nơi 
ta lắm ngậm ngùi
Ta yêu mãi 
vùng quê nghèo Ân Nghĩa

17. HỎI....

Người ấy đi rồi có nhớ tôi
Ngày xưa bố mẹ đã quên lời
Thấp tha thấp thỏm quê lên phố
Bở vở bơ vơ đất lạc trời
Nhạt nhẽo nghĩa tình nơi viễn xứ 
Đậm đà thương nhớ ở quanh nôi
Dẫu trăng non khuyết đời ai oán
Đến rằm ghép lại vẫn chung đôi  

16. TÌNH YÊU !

Tôi nhớ chiều nay ai đó hỏi...
Đã lâu rồi, hai đứa đã yêu nhau !?
Thương thời gian tựa đơn thuốc nhuộm màu
Làm sống lại một cõi lòng trống trải.
Người yêu nhau hay thẹn thùng ái ại...
Lỡ chạm vô tình, đêm trắng khoác bâng khuâng
Hai đứa gần nhau nơi ấy hóa mùa xuân
Xa cách nhau trời không là mùa hạ...
Ảm đạm thu buồn, đêm xuống tựa mùa đông....
Lỡ giận nhau rồi, đêm vắng nổi bão giông
Ta lại ghét ta, ta giận luôn tất cả…
Ai đó gọi tên, mình nghe lòng thấy lạ....
Khát nỗi đợi chờ, thèm uống chút bâng khuâng ….
Có phải yêu rồi thêm nỗi nhớ mênh mông
Để thời gian như dần trôi chậm lại
Giữa vũ trụ chỉ hai ta trống trải
Thương lắm cuộc đời mang hạnh phúc bên ta…..!
   

15. ĐÊM GIAO THỪA

Đêm trừ tịch
Tim khôn cùng thổn thức
Ánh bình minh
Chia bao ngả đợi chờ
Ta yêu lắm
Những ngày ta đang có
Giẫm nát tim em
Nghe hạnh phúc gọi về....
   Email  

14. NHƯ CÁNH VẠC BAY

Anh lại tìm đến em
Giữa mùa xuân đang gọi
Bao bông hồng roi rói
Đợi chờ nụ hôn xưa...
***
Ta tiễn những ngày mưa
Tiễn nỗi buồn quá vãn
Như anh tiễn cô đơn
Đón em về xứ vạn...
***
Anh hóa cánh bướm xinh
Đã rơi vào nỗi nhớ
Yêu hoa từ nhịp thở
Em mặn nồng ...vu vơ ...!

13. LŨ QUÊ ....

Link cố định 
Đêm tối đen con lũ vùng vằn
Đi không dứt, muốn hoành hành quê ta
Gửi nhờ một tản bèo qua
Mang dùm vất vả quê nhà về xuôi
Đời ta thương lắm lắm sông ơi
Vất vả bon chen nghẹn cả đời
Không hiểu cội nguồn, nơi viễn xứ
Nhớ dòng sông chảy nước về xuôi.....
   

12. PHƯỢNG CUỐI MÙA

Ra rả cuối mùa phượng xác rơi
Chia ly hẹn ước lệ chen lời
Đó đây có hiểu lòng như đã...
Thương người khản tiếng giọng sầu rơi....

11. HOÀI NGHI

Tí tách những niềm vui
Hiên nhà ai lạnh lẽo
Ngày xưa 
Giọng nói trong veo
Quàng lên nỗi nhớ tình nghèo thiết tha....
Lặng lẽ giọt sầu rơi
Ly cà phê nóng hổi
Hôm nay
Nỗi buồn đặc quánh
Trùm xuống đợi chờ ai đó bâng khuâng....
Thùng thình tim khẽ gọi
Cuộc đời nghe hấp hối
Bây giờ
Niềm vui nhạt nhòa
Đậu bên hạnh phúc có còn thiên thu....!
   

10. TÌNH EM...

Tình em
như nước lòng sông
khi buồn 
vơi nhớ
khi vui lũ về
Tình em 
như một dòng sông
tưới 
hoa hạnh phúc 
đồng anh đợi chờ....

9. CHO NGƯỜI Ở LẠI

Người đi về nơi ấy
Bỏ lại vùng trời đông ?!
Theo một người ở lại
Gói trọn lòng nhớ mong ...

Người đi về nơi ấy
Ôm giá lạnh mùa đông.
Khoác nỗi niềm thương nhớ
Tung từng đêm đợi chờ...

Người đi về nơi ấy
Nhóm bộn bề thương mong
Cháy lòng người ở lại
Giữa mùa đông êm đềm...!

8. NHỦ LÒNG

Một năm ...
thêm mấy tháng rồi...
văn chương
rời bỏ !
sự đời ngổn ngang
tình người 
trang lại thêm trang
buồn, vui
hờn, giận.....
sang ngang cuộc đời !!!

7. KIM SƠN MÙA NƯỚC LŨ

Kim Sơn mùa nước lũ
Hung hãng nước đầu nguồn
Mang rác rều cuộc sống
Cào phủ nát quê hương
Quê hương mùa nước lũ
Giận con nước đỏ lừ
Cũng từ quê ra cả
Sao lại giày lên nhau
Sông quê mùa nước lũ
Thương con lúa trổ đòng
Mạ non thì con gái
Sao nỡ đành cuốn trôi ?
Bến sông mùa nước lũ
Lơ đãng nước ngập bờ
Thương bãi vườn ngập úng
Khóc kêu hoài rừng xưa
Ân nghĩa, 2.11.2010
   

6. PHƯỢNG CUỐI MÙA

Link cố định 
Cổng trường khép đón tương lai
Cho ai chèo chống tiễn ai cập bờ
Cuộc đời đẹp tựa vần thơ
Gieo trong nỗi nhớ vô bờ mến thương

Cùng ai mỗi sớm tinh sương
Áo bay, tốc xỏa lùa hương đợi chờ
Thương người ! Ừ nhỉ vu vơ...
Trong veo tiếng gọi lập lờ chút duyên

Nếu mai ... Thôi nhé ... Sẽ phiền...
Có ai chẳng ngại đôi miền nắng mưa ...!
Thương rồi bím tóc đung đưa
Ta về ướp với hương dừa ngàn năm....
Trách Trời ! Một kiếp trăm năm...
Sao ông lại nỡ nắn lầm thế gian ....
   

5. NHẶT NẮNG BÌNH MINH

Sáng 
nay 
nhặt nắng bình minh
Ướp 
hương tình ái
đôi mình 
khát khao
Thoảng đưa 
hương 
kết trúc đào
Se duyên hạnh phúc 
ngọt ngào trăm năm......

4. THƯƠNG HOÀI CÁI THUỞ

Tháng ba rồi em có biết không
Lá me rơi cứ tuôn dày nỗi nhớ
Đời học sinh
Giờ thương hoài cái thuở
Để giận hờn năm tháng mãi đi theo
Tháng ba rồi
Giọt nắng cứ trong veo
Khoảng trời xanh nay gợi vùng kỷ niệm
Trò bong đùa mảnh giấy nhòe mực tím
Cả lớp cười
Bí mật khẽ chuyền tay
Nhìn nhau cười trong lớp có ai hay
Những anh chành làm thơ
Suy tư 
Rồi mớ ngủ
Giật mình
Thầy giảng tưởng lời ru
Trông đến hè
Ao ước được sang thu
Để hết lo nỗi buồn thi lại
Đời học sinh ai qua mà chẳng phải
Chuyện muôn đời đâu chỉ của riêng ai
Không thuộc bài nhưng mong ước tương lai
Là nhà thơ kỷ sư, bác sỹ
Thời học sinh chúng mình luôn thú vị
Ai qua rồi nghĩ lại chẳng còn thương
   Email  

3. ĐÊM THỔN THỨC

Nước 
Nhỡ nhàng
Hoa trôi về viễn xứ
Cánh buồm nâu
Không hoàng tử đợi chờ
Đêm 
Hoang vắng
Dòng đời thôi bẻn lẻn
Chút đợi chờ...
...như cánh vạc bay....
   

2. LỜI PHẤN TRẮNG 

Em sinh ra để làm đẹp cho đời
Dù phận bạc những làm nên số
Tấm bảng đen tay người trăn trở
Dâng cho đời mật ngọt hương thơm
                             20.11.2003
   

1. ÂN NGHĨA CHIỀU NAY

Ân Nghĩa chiều rơi nặng hạt
Mưa trên nỗi nhớ nát lòng
Hiên vắng chiều nay chẳng có
Đôi tà áo trắng thương mong
Phố xưa chìm trong ký ức
Và hoa không nở nơi này
Đêm qua trời tung lạnh lẽo
Nhuộm lòng, se sắc đôi tay
Em ơi ! đời như có thể
Anh xin làm kiếp học trò
Để hoa nở từng mỗi dịp
Ngất lòng hương tóc ban cho
                     (Ân Nghĩa, 20.10.2001)